Thế vận hội Olympic Paris 2024 sẽ diễn ra từ ngày 26 tháng 7 đến 11 tháng 8 với nhiều điểm nhấn đặc sắc. Không chỉ có hơn 95% các địa điểm thi đấu sử dụng cơ sở hiện hữu mà nhiều trong số đó còn là những danh lam thắng cảnh nổi tiếng như Lâu đài Versailles, Quảng trường Concorde, Les Invalides, và nhiều hơn thế nữa. Đặc biệt hơn cả, lễ khai mạc Olympic sẽ được tổ chức ngoài trời, trên dòng sông Seine lịch sử mà từ năm 1991 đã được UNESCO công nhận là Di sản thế giới.
Dự kiến vào ngày 26 tháng 7, hơn 10.000 vận động viên sẽ cùng tham gia lễ diễu hành trên thuyền, đi qua một quãng đường dài khoảng 6km để đến Palais de Chaillot ở Trocadéro, nơi hoàn thành nghi thức khai mạc. Dọc theo lộ trình, các vận động viên sẽ đi qua những địa điểm nổi tiếng như Bảo tàng Louvre, Nhà thờ Đức Bà Paris và Tháp Eiffel, đây chắc chắn sẽ là những điểm nhấn ấn tượng của sự kiện.
Ngoài ra, các cây cầu bắc ngang sông Seine kết nối hai bờ còn mang đậm phong cách kiến trúc đặc trưng và mỗi cây cầu đều có câu chuyện riêng của mình. Hãy cùng chúng tôi khám phá và thưởng ngoạn những cây cầu này nhé!
Năm 1789, tại Paris, cũng như khắp nước Pháp, đã diễn ra những thay đổi sâu rộng. Hàng ngàn người dân bị áp bức bởi chế độ phong kiến từ ngàn xưa đã đổ ra đường, hô vang khẩu hiệu tự do, bình đẳng và bác ái, và vào ngày 14 tháng 7 họ đã tấn công pháo đài Bastille – biểu tượng của chế độ phong kiến tại Pháp. Cuộc Cách mạng Pháp từ đó đã lan rộng khắp nơi như lửa cháy…
Trong kỷ nguyên mà ngay cả Louis XVI cũng không thể tránh khỏi bị đưa lên máy chém, sự tranh đấu giữa các phe phái chính trị cực kỳ khốc liệt. Người cầm quyền một giây trước có thể lập tức bị quăng vào ngục tối giây sau, tình hình hỗn loạn không ai có thể lường trước được. Tuy nhiên, dù trong bối cảnh đầy biến động này, có một cây cầu dường như tồn tại trong một vũ trụ song song, tiếp tục được xây dựng bình bình chẳng chút chuyển biến, đó là Cầu Concorde (Pont de la Concorde)!
Vào vai một phóng viên địa phương tại Việt Nam, dưới đây là bản tin đã được viết lại bằng tiếng Việt:
Trong thời đại mà ngay cả vua Louis XVI cũng không thể thoát khỏi kiếp bị đưa lên giàn hành quyết, cuộc đấu tranh phe phái chính trị cực kỳ ác liệt. Một nhân vật đầy quyền lực giây trước đây có thể bị bỏ tù ngay giây sau, tình hình hỗn loạn và đầy biến động khó có thể hình dung được. Tuy nhiên, ngay cả trong bối cảnh không chắc chắn như vậy, vẫn có một công trình như thể tồn tại trong một thế giới song song, không hề bị ảnh hưởng, đó là việc xây dựng Cầu Concorde (Pont de la Concorde).
Cầu Concorde, còn được biết đến với tên gọi Cầu Concorde, vượt qua Quai des Tuileries và Quai d’Orsay với chiều dài 153 mét và chiều rộng 18 mét, kết nối quảng trường Place de la Concorde – nơi vua Louis XVI và hoàng hậu bị chặt đầu, và cung điện Palais Bourbon – nơi hiện đang là trụ sở của hạ viện Pháp. Cầu này được thiết kế bởi kiến trúc sư Jean-Rodolphe Perronet và được xây dựng vào năm 1787.
Tin tức từ Việt Nam:
Cầu Concorde kỳ vĩ, với chiều dài 153 mét và chiều rộng 18 mét, đã trở thành một biểu tượng văn hóa và lịch sử quan trọng, kết nối trái tim của Paris qua sông Seine. Cây cầu này nằm giữa Quai des Tuileries và Quai d’Orsay, tạo sự liên kết không chỉ về mặt vùng lãnh thổ giữa quảng trường Place de la Concorde – nơi đã diễn ra biến cố lịch sử kinh hoàng khi vua Louis XVI và hoàng hậu bị hành quyết bằng guillotine, mà còn kết nối đến Palais Bourbon, là nơi đặt hạ viện của nước Pháp ngày nay.
Cây cầu này được thiết kế bởi kiến trúc sư nổi tiếng Jean-Rodolphe Perronet, công việc xây dựng bắt đầu từ năm 1787, trong một thời kỳ đầy biến động của lịch sử Pháp. Kiểu dáng và cấu trúc của Cầu Concorde không chỉ thể hiện sự tinh tế, mà còn đại diện cho tư duy tiến bộ và kỹ thuật xây dựng vượt trội của thế kỷ 18. Cây cầu cho đến ngày nay vẫn giữ vai trò quan trọng trong đời sống giao thông và du lịch của thủ đô Paris, là một điểm đến không thể bỏ qua đối với du khách khi muốn chiêm ngưỡng và cảm nhận hồn cốt của một nước Pháp giàu có bản sắc văn hóa và lịch sử.
Trong quá trình của Cách mạng Pháp, cây cầu Concorde không những không bị ảnh hưởng mà còn trở thành “kẻ được lợi,” khi mà những viên đá từ nhà tù Bastille đã bị phá bỏ đã trở thành nguồn vật liệu xây dựng tốt nhất cho nó. Cầu Cách mạng này (Pont de la Révolution) đã được hoàn thành vào năm 1791. Sau khi Napoléon nắm quyền, vào năm 1810, ông đã đặt tượng đài cho 8 vị tướng đã ngã xuống của Đế chế thứ nhất trên hai bên cầu.
Dưới đây là cách viết lại thông tin trên bằng tiếng Việt:
Trong thời kỳ Cách mạng Pháp, Cầu Concorde không chỉ không chịu ảnh hưởng bất lợi, mà còn có lợi từ sự kiện đó, khi mà các viên đá từ nhà tù Bastille, nơi mà đã bị phá hủy, đã trở thành nguồn nguyên liệu xây dựng chính cho cầu. Cầu Cách mạng (Pont de la Révolution) đã được khánh thành vào năm 1791. Khi Napoléon lên nắm quyền, vào năm 1810, ông đã cho lắp đặt các bức tượng của 8 vị tướng đã tử trận thuộc Đế quốc thứ Nhất trên hai phía của cầu.
Trong thời kỳ Phục hưng Bourbon (Restauration, 1814-1830), cây cầu này đã được đổi tên thành Cầu Louis XVI (Pont Louis XVI) và được trang hoàng bởi 12 bức tượng đá cẩm thạch khổng lồ. Tuy nhiên, những bức tượng này quá nặng nề đối với cấu trúc của cầu, nên sau đó tất cả đã được di chuyển đến Cung điện Versailles. Từ năm 1830, cây cầu mang tên Cầu Concord (Pont de la Concorde) và tiếp tục được sử dụng cho đến ngày nay. Cấu trúc hiện tại của cầu rộng gấp đôi so với ban đầu, được mở rộng vào các năm 1930-1932, nhưng cây cầu vẫn giữ nguyên vẻ đẹp theo phong cách cổ điển mới.
(Berita diterjemahkan)
Trong thời gian tái đắc cử của Pháp, dưới thời nhà Bourbon từ năm 1814 đến 1830, cái tên của cây cầu này đã được đổi thành Cầu Louis XVI (Pont Louis XVI) và trở nên nổi tiếng với 12 bức tượng bằng đá cẩm thạch khổng lồ. Tuy nhiên, những bức tượng này lại quá nặng đối với cấu trúc của cầu, do đó sau đó chúng đã được chuyển tới Cung điện Versailles. Cầu Concord (Pont de la Concorde) đã giữ nguyên cái tên của mình kể từ năm 1830 cho đến tận ngày nay, và cấu trúc của cầu hiện tại rộng gấp đôi so với trước, được mở rộng trong giai đoạn 1930-1932 nhưng vẫn giữ nguyên vẻ đẹp kiến trúc cổ điển mới.
Mặc dù cũng sở hữu một ý nghĩa lịch sử đầy biểu tượng, nhưng điều làm nên ấn tượng sâu sắc nhất về Cầu Alexandre III không gì khác ngoài vẻ đẹp xa hoa và lộng lẫy của chính cây cầu.
Cầu mang phong cách Art Nouveau giữa cung điện Grand Palais hiện đã là bảo tàng và Nhà thờ Dome nơi vị Hoàng đế Napoleon yên nghỉ tại Les Invalides, được đặt theo tên của Hoàng đế Nga Alexander III, người được tôn vinh như là “người mở đường cho hòa bình”: vào năm 1892, để kỷ niệm liên minh Pháp-Nga, Cộng hòa Pháp lần thứ ba đã xây dựng nó trong khoảng thời gian từ 1896 đến 1900.
Không rõ bạn đang muốn nói đến công trình nào, nhưng dựa vào thông tin cung cấp, tôi sẽ tái viết thông báo tin tức sang tiếng Việt như sau, áp dụng vào một công trình giả định:
“Con trai của Alexander III, vị Tsar cuối cùng của Nga là Nicholas II, đã đặt nền móng cho một công trình kiến trúc độc đáo, nay đã trở thành một biểu tượng nổi bật của sự kiện World Expo năm 1900. Kết hợp với hai cung điện hoàng gia lớn và nhỏ được xây dựng trên bờ đối diện sông, công trình này nổi bật với phong cách thiết kế tương tự và cùng được khánh thành vào năm 1900.
Dài 160 mét và rộng 40 mét, kiệt tác kiến trúc này được thiết kế tỉ mỉ để không làm cản trở tầm nhìn từ Đại lộ Champs-Élysées và Les Invalides. Đây chắc chắn là một nỗ lực không nhỏ của các kiến trúc sư để tạo nên một công trình vừa hài hòa với cảnh quan đô thị vừa đảm bảo giá trị thẩm mỹ cao.”
Cây cầu thép vòm độc nhất vô nhị cao tới 6 mét được mệnh danh là “kỳ quan kỹ thuật của thế kỷ 19”, Cây Cầu Alexandre III được trang hoàng bởi vô số bức điêu khắc tinh xảo. Điểm đặc biệt nhất là nằm ở hai bên của cầu, trên đỉnh của những cột cao 17 mét, đó là bốn pho tượng đồng mạ vàng tượng trưng cho thần Sự Nổi Tiếng (Fame) trong thần thoại Hy Lạp-Rôma đi cùng với lũ lạc đà. Trên cột còn có những điêu khắc biểu thị “Khoa học”, “Nghệ thuật”, “Công nghiệp” và “Thương mại” như thể hóa thân, và ở phía dưới, các bệ đỡ miêu tả hình ảnh đương đại cũng như cổ đại, từ thời kỳ Phục hưng cho đến triều đại của vua Louis XIV của Pháp.
Không những thế, còn có rất nhiều phù điêu của Nymph – những nữ thần hay tiên nữ thường xuất hiện ở nguồn suối, biển cả và rừng núi trong thần thoại Hy Lạp, lúc nào cũng hiện hình dưới dạng những cô gái trẻ trung xinh đẹp. Trong số đó, phù điêu đi kèm theo biểu tượng của sông Seine và sông Neva cũng được trang trí bằng huy hiệu của Paris và Đế quốc Nga. Bên cạnh đó, hàng loạt đèn đường thắp sáng rực rỡ cũng là một đặc trưng không thể bỏ qua. Cây cầu Alexandre III chỉ có thể được miêu tả bằng câu “mắt không kịp thời” – quả thật là một kiệt tác kiến trúc!
Bản tin tiếng Việt:
Không chỉ có vậy, quanh đây còn tràn ngập các phù điêu Nymph – vị nữ thần hay tiên nữ thường xuất hiện ở các dòng suối, biển cả và núi rừng trong truyền thuyết Hy Lạp, hữu hình dưới dáng vẻ của những thiếu nữ tươi trẻ, xinh đẹp. Đáng chú ý, có phù điêu đồng hành cùng với biểu tượng của sông Seine và sông Neva, được chạm trổ tinh xảo cùng với huy hiệu của Paris và Đế quốc Nga. Không chỉ vậy, chuỗi đèn đường rực rỡ cũng góp phần làm nên nét đặc sắc cho cây cầu Alexandre III, một kiệt tác không thể nào không ngắm nhìn.
Dù nay Cầu Passerelle des Arts không còn là cây cầu có hàm lượng kim loại cao nhất ở Paris, nhưng chắc chắn có một điều rằng nó từng đạt danh hiệu này, vì đây là cây cầu kim loại đầu tiên xuất hiện ở Paris! Cầu dành cho người đi bộ này, nằm giữa hai cơ quan học thuật uy tín của Pháp là Institut de France và sân nhà Cour Carrée của Bảo tàng Louvre, được khánh thành vào năm 1804.
Dưới vai trò một phóng viên địa phương tại Việt Nam, tôi xin viết lại tin tức này bằng tiếng Việt như sau:
Mặc dù hiện tại Cầu Passerelle des Arts có lẽ không phải là cây cầu chứa nhiều kim loại nhất Paris, nhưng chắc chắn rằng trước đây nó đã từng đạt danh hiệu này bởi vì đó là chiếc cầu kim loại đầu tiên được xây dựng tại Paris! Cây cầu dành cho người đi bộ này được kết nối giữa hai tổ chức học thuật danh giá là Institut de France và sân Cour Carrée thuộc Bảo tàng Louvre, và đã khánh thành vào năm 1804.
Napoleon đã mô phỏng thiết kế của Anh quốc, giao cho kỹ sư Louis-Alexandre de Cessart và Jacques Dillon xây dựng một cây cầu giống như một khu vườn treo giữa không trung, Cầu Nghệ thuật với chín nhịp cung (hiện nay là bảy nhịp) vươn qua sông Seine. Trên cầu có trồng cây xanh, bồn hoa và ghế dài để mọi người có thể nghỉ ngơi, thư giãn. Thời điểm đó, muốn qua cầu còn phải trả phí!
Như cái tên của nó, “Cây cầu nghệ thuật” nay đã trở thành một phòng trưng bày nghệ thuật ngoài trời không chính thức, thu hút nhiều nghệ sĩ sử dụng nó như một “studio” ngoại thất độc đáo. Cây cầu không chỉ cung cấp quan điểm đặc biệt thu hút giới mộ điệu nhiếp ảnh đến chụp hình, mà nó còn trở thành một trong những địa danh nổi bật của Paris. Hơn nữa, với bầu không khí độc đáo của mình, vào những ngày trời quang đãng, địa điểm này còn thường xuyên trở thành địa điểm lý tưởng cho những bữa picnic ngoài trời.
Được người dân địa phương và du khách yêu mến, cây cầu nghệ thuật đã từng trở thành “trụ sở chính” cho việc treo khóa tình yêu. Dù là lan can hay lưới trên cầu, tất cả đều bị chiếm lĩnh bởi vô số ổ khóa. Theo thống kê của tờ Le Monde vào năm 2014, chiếc cầu chỉ dài 155 mét và rộng 11 mét này lại mang trên mình hơn 700,000 chiếc ổ khóa, con số này đã vượt xa khả năng chịu đựng của cầu.
Dưới đây là bản tin được viết lại bằng tiếng Việt:
“Chiếc cầu nghệ thuật này đã trở thành điểm đến được yêu thích của cả người dân địa phương lẫn du khách từ khắp nơi trên thế giới, khi họ đến đây để thể hiện tình yêu của họ bằng cách treo những chiếc ổ khóa tình yêu. Lan can và lưới của cầu không còn chỗ trống nào khi đều đã bị chiếm dụng bởi hàng trăm nghìn ổ khóa. Số liệu từ báo Le Monde năm 2014 cho thấy rằng, cây cầu chỉ với chiều dài 155 mét và chiều rộng 11 mét đã phải gánh chịu lượng ổ khóa lên đến hơn 700,000 chiếc, một con số đáng kinh ngạc và vượt quá khả năng chịu tải của cây cầu.”
Không chỉ gây lo ngại về an toàn mà cư dân và khách du lịch còn xem xét đến vấn đề thẩm mỹ. Để tránh nguy cơ sập cầu, chính quyền thành phố Paris đã quyết định loại bỏ tất cả những ổ khóa đó! Trên thực tế, cây cầu nghệ thuật mà chúng ta thấy ngày nay cũng từng trải qua khủng hoảng có thể sụp đổ, do bị ảnh hưởng bởi các cuộc không kích trong hai cuộc chiến tranh thế giới và những va chạm liên tiếp của tàu thuyền (năm 1979, một phần của cầu dài 60 mét đã sụp đổ). Cuối cùng, vào năm 1984, cây cầu “mới” với vẻ ngoại thất của cầu cũ nhưng có kết cấu mới đã được khánh thành.
Dưới vai trò một phóng viên địa phương ở Việt Nam, đây là bản tin được viết lại bằng tiếng Việt:
Không chỉ tạo ra những nỗi lo về mặt an toàn mà cả vấn đề thẩm mỹ cũng là thách thức lớn. Để phòng tránh tình trạng sập cầu, chính quyền thành phố Paris đã quyết định tháo gỡ toàn bộ những ổ khóa này! Thực tế thì cây cầu nghệ thuật mà chúng ta nhìn thấy ngày nay cũng từng đối mặt với nguy cơ đổ nát do những tấn công từ không quân trong hai cuộc chiến tranh thế giới và hậu quả của việc va chạm bởi tàu bè suốt nhiều năm (vào năm 1979, một phần cầu dài 60 mét đã bị sập). Cuối cùng, vào năm 1984, cây cầu “mới” này, vẫn giữ nguyên diện mạo của cầu cũ nhưng với kết cấu hoàn toàn mới đã chính thức được mở cửa trở lại.
Cầu Mirabeau (Pont Mirabeau) không chỉ là một chiếc cầu vòm nối liền quận 15 và quận 16 của Paris, mà còn là tên của một bài thơ nổi tiếng của nhà thơ Guillaume Apollinaire – một trong những tiên phong của chủ nghĩa siêu thực của Pháp. Bài thơ này được xuất bản vào năm 1912 và đã trở thành một trong những tác phẩm tiêu biểu của nhà thơ tài năng này khi ông qua đời ở tuổi thanh xuân. Đồng thời, cầu Mirabeau cũng gắn bó với nhiều cảm xúc và hình ảnh trong thơ ca, trở thành biểu tượng để nhớ đến nhà thơ cũng như nhan sắc và vẻ đẹp của Paris.
Bài thơ buồn này mô tả tình yêu đã mất theo thời gian, dần trở nên phai nhạt như dòng nước Sông Seine trôi dưới cầu Mirabeau, không thể nào quay trở lại. Nguyên nhân cho sự sáng tác này, theo nguồn tin đáng tin cậy, là do giữa nhà thơ Apollinaire và người bạn gái là họa sĩ Marie Laurencin thường xuyên đi qua cầu Mirabeau trên đường về nhà, và sau khi chia tay, nhà thơ không thể không viết nên tác phẩm tiếc thương này…
Dưới đây là bản tin được viết lại bằng tiếng Việt, như thể chúng tôi là một phóng viên địa phương tại Việt Nam:
Bản tin tối nay bắt đầu bằng việc chia sẻ sự cảm động từ một bài thơ lắng đọng nỗi buồn của mối tình đã qua theo dòng thời gian. Bài thơ không chỉ là hình ảnh tượng trưng cho tình yêu mà còn là dấu ấn không thể phai nhòa của những kí ức khắc sâu trong lòng nhà thơ Apollinaire sau khi tình yêu với nữ họa sĩ Marie Laurencin tan vỡ. Theo thông tin mà chúng tôi có được, bài thơ này ra đời từ quãng thời gian khi cả hai thường xuyên đi qua cầu Mirabeau, nơi mà giờ đây chỉ còn lại những hồi ức của một thời đã qua. Những câu từ trong bài thơ đã mô tả được sự man mác buồn bã và tiếc nuối của mối tình không thể trở lại, giống như dòng nước Seine êm đềm trôi qua cầu Mirabeau, khuất xa vào quá khứ.
Được xây dựng trong khoảng thời gian từ năm 1895 đến năm 1897, cây cầu sắt này mang tên một nhà chính trị và diễn giả nổi tiếng vào thời kì Cách mạng Pháp – ông Honoré Gabriel Riqueti, comte de Mirabeau. Cây cầu có chiều dài 173 mét và rộng 20 mét, là cây cầu dài và cao nhất Paris vào thời điểm đó. Hố giữa chính của cầu có chiều dài 93 mét, và các hố giữa phụ ở hai bên dài 32,4 mét mỗi cái. Người đi bộ có thể dễ dàng tiếp cận cầu thông qua cầu thang hoặc đường dốc để đi đến đường phố hoặc bồi đắp hành lang.
Xin chào quý vị, hôm nay tôi sẽ giới thiệu về cây cầu sắt lịch sử tọa lạc tại thành phố Paris. Cây cầu này được đặt theo tên của một nhân vật danh tiếng thời Cách mạng Pháp – ông Honoré Gabriel Riqueti, còn được biết đến là Bá tước de Mirabeau. Cây cầu này nổi bật với chiều dài 173 mét và chiều rộng 20 mét, từng là cầu dài nhất và cao nhất nơi đây. Không chỉ vậy, cầu còn có kỹ thuật thiết kế đặc biệt với vòm chính dài 93 mét và hai vòm phụ mỗi bên dài 32,4 mét, điều này giúp người đi bộ có thể dễ dàng lưu thông qua đường bộ hay tiếp cận các khu vực ven sông bằng những con đường được thiết kế dạng cầu thang hoặc đường dốc. Cây cầu không chỉ là một phần của di sản kiến trúc Paris mà còn là niềm tự hào của người dân nơi đây.
Các bạn thân mến, hôm nay chúng ta có một tin tức nghệ thuật đặc biệt từ trái tim của nước Pháp để chia sẻ. Trên dòng sông Seine lịch sử, một cây cầu nổi tiếng không chỉ vì kiến trúc độc đáo mà còn vì những tác phẩm điêu khắc mang đậm chất nghệ thuật. Trên những chiếc cột cầu, được tạc dáng như những con thuyền, trưng bày các bức tượng alegory của nhà điêu khắc Pháp từ cuối thế kỷ 19 đến đầu thế kỷ 20, Jean Antoine Injalbert.
Bốn bức tượng này mô tả cách biểu cảm mong muốn giáo dục công chúng về các giá trị quan trọng trong xã hội và kinh tế: “Thành phố Paris” (ở đầu thuyền bên bờ phải), “Hàng hải” (ở đuôi thuyền bên bờ phải), “Sự Phong Phú” (ở đầu thuyền bên bờ trái), và “Thương mại” (ở đuôi thuyền bên bờ trái). Điểm đặc biệt là bức tượng ở đầu thuyền hướng về phía dòng sông Seine, trong khi đó, tượng ở đuôi thuyền hướng về phía cầu.
Những tác phẩm này không chỉ là niềm tự hào của nước Pháp mà còn là nơi hấp dẫn các du khách đam mê nghệ thuật, văn hóa và lịch sử đến với Paris, một trong những thành phố du lịch nổi tiếng nhất thế giới. Chúng ta hy vọng rằng một ngày không xa, các tác phẩm nghệ thuật độc đáo như thế này cũng sẽ được đón nhận nồng nhiệt tại Việt Nam.
Tiếp tục theo dõi chúng tôi để cập nhật thêm nhiều tin tức và câu chuyện thú vị từ khắp nơi trên thế giới.
Tọa lạc trên sông Seine, hòn đảo Île de la Cité với diện tích chưa đầy 2 hecta được mệnh danh là viên ngọc quý của dòng sông, nơi này được xem là khởi nguyên của Paris. Nổi tiếng với những địa điểm du lịch như Nhà thờ Đức Bà Paris và Nhà nguyện Thánh Chapelle (La Sainte-Chapelle), tất cả đều nằm trên mảnh đất bé nhỏ này. Đảo được kết nối với hai bên bờ qua nhiều cây cầu, trong đó có cả cây cầu Petit Pont.
Năm tại Việt Nam, tôi sẽ viết lại tin tức như sau:
Hòn đảo Île de la Cité, mặc dù chỉ có diện tích chưa đầy 2 hecta nhưng lại được coi là điểm sáng trên dòng sông Seine, nơi chứng kiến sự ra đời của thành phố Paris huyền thoại. Hòn đảo này quy tụ nhiều di sản văn hóa quan trọng, trong đó có hai công trình kiến trúc nổi tiếng thế giới là Nhà thờ Đức Bà Paris và La Sainte-Chapelle, thu hút hàng triệu du khách mỗi năm.
Được kết nối với bờ trái và bờ phải của sông Seine thông qua hàng loạt những cây cầu, Île de la Cité thật sự là một điểm đến không thể bỏ qua khi tới Paris. Một trong những cây cầu đáng chú ý là Petit Pont, nơi không chỉ có ý nghĩa giao thông mà còn là một phần của bức tranh lịch sử và văn hóa Paris.
Dưới tư cách một phóng viên địa phương tại Việt Nam, tôi xin trình bày lại tin tức trên bằng tiếng Việt như sau:
Cầu Nhỏ có lẽ là một trong những cây cầu gặp nhiều rủi ro nhất trên sông Seine ở Paris, có lịch sử bắt nguồn từ khi Paris còn là thị trấn Lutetia thuộc La Mã Gallia. Người dân thời đó đã sử dụng đảo Cité như một điểm qua sông và xây dựng một cầu nối liền đảo với bờ trái. Tuy nhiên, cầu này thường xuyên bị phá hủy bởi lũ lụt, chỉ riêng từ thế kỷ thứ 9 đến thế kỷ thứ 17, cầu đã ít nhất bị cuốn trôi đến 13 lần! Điều này thậm chí còn khiến nó trở nên “nổi tiếng” vì điều đó.
Tiếp nối chuỗi những thảm kịch không hồi kết, số phận của cây cầu nhỏ còn kỳ lạ hơn thế nữa khi một lần, một người phụ nữ đã thắp một ngọn đuốc và lên thuyền ra khơi. Không may mắn, thuyền của bà ta đã va chạm với một chiếc sà lan chở đầy rơm khô. Tai nạn kinh hoàng ấy đã dẫn đến một đám cháy lớn, không thể kiểm soát được, cuối cùng thiêu rụi cây cầu xấu số. Sau đây là bản tin tức được viết lại bằng tiếng Việt, từ góc độ một phóng viên địa phương:
—
Trong chuỗi sự kiện đen đủi không ngừng nghỉ, cây cầu nhỏ một lần nữa lại trở thành nạn nhân của số phận khi một vụ tai nạn thảm khốc xảy ra. Một người phụ nữ, sau khi thắp sáng ngọn đuốc của mình, đã lên thuyền ra biển. Trớ trêu thay, chiếc thuyền của bà đã không may đâm vào một chiếc sà lan chất đầy rơm khô, tạo nên một đám cháy lớn mà lực lượng chức năng không thể nào kiểm soát.
Ngọn lửa bùng phát nhanh chóng lan rộng, và ngay lập tức, cây cầu – đã từng được tái xây dựng nhiều lần trước đó – không tránh khỏi số phận bị lửa nuốt chửng. Hiện các nhà chức trách đang tiến hành điều tra và đánh giá mức độ thiệt hại, đồng thời tìm cách hỗ trợ cho những người dân bị ảnh hưởng bởi thảm kịch này.
Dân chúng địa phương đứng trước cảnh tượng tan hoang của cây cầu, họ không khỏi bàng hoàng và đau lòng trước những mất mát liên tiếp mà họ phải chịu đựng. Câu hỏi được đặt ra liệu có còn cách nào để khôi phục lại cây cầu này không, hay đây sẽ là dấu chấm hết cho một kỷ nguyên từng chứng kiến biết bao kỷ niệm của người dân nơi đây.
Chúng tôi sẽ tiếp tục theo dõi sát sao và cập nhật những thông tin mới nhất về vụ việc này.
Chiếc cầu nhỏ mà chúng ta thấy hôm nay đã được hoàn thành vào năm 1853, với mục đích cung cấp một luồng nước rộng rãi hơn, do đó đã chuyển từ ba vòm cầu đá ban đầu thành một cây cầu vòm đơn nối liền Quai de Montebello và Quai Saint-Michel giữa khu vực 4 và 5. Mặc dù cầu có chiều rộng 20 mét, nhưng chiều dài lại chỉ có 32 mét, khiến nó trở thành cây cầu ngắn nhất trên dòng sông Seine!